Trần Mạnh Hùng Thiên Nhiên Khí Công
| XƯỚNG KÍNH MỜI AO TA /VĂN TA (thành ngữ : Văn mình, Vợ người) Ta về ta tắm lại ao ta. /Hay nhứt trong đời văn của ta Thanh đạm cơm rau với muối cà. /Dòn như rau muống ngọt như cà Trên bếp lửa hồng xâu cá nướng. /Mực tươi chữ tốt nhìn mê miết Góc nhà đàn kiến hạt cơm tha. /Tiếng bổng câu trầm giọng thiết tha Mấy cô thôn nữ mau mau bước. /Làng xóm râm ran lời chúc tụng Đàn trẻ chăn trâu rỡn rỡn la. /Bạn bè hoan hỉ tiếng cười la Chiều xuống chim bay về xóm núi. /Canh tàn chưa dứt màn vui nhộn Thôn làng êm ả khói sương pha. /Thấp thoáng sương dầm dọi nắng pha. Thôn làng êm ả khói sương pha. /Thấp thoáng sương dầm dọi nắng pha Tia nắng cuối hôm chợt sáng lòa. /Từ xa rực rỡ ánh dương lòa Đèn thắp từng nhà lan rộng khắp. /Cò trắng một đàn bay vội vả Tiếng chày giã gạo nhịp hai ba /Mây ngàn trăm lớp vụt bôn ba Cơm canh ngon ngọt vừa vừa chín. /Quanh quẩn đàn trâu nhơi cỏ rạ Mèo chó thòm thèm đứng đứng xa. /Mơ hồ tiếng sáo vọng gần xa Đủ mặt gia đình trong bữa tối. /Chập chờn trong gió diều bay lượn Êm đềm như một bản tình ca /Nhạn đón xuân về ríu rít ca. Êm đềm như một bản tình ca /Nhạn đón xuân về ríu rít ca Khúc khích tiếng cười vang vọng ra /Tiếng cười đâu đó chợt vang ra Con học i tờ, cha đọc báo /Đây bà kể chuyện cô tiên đẹp Mẹ đan áo ấm, cháu tô hoa. /Kia mẹ nhờ con tưới nước hoa Ngòai sân gío thoảng lay tàu lá. /Một lũ quạ đen xây lại tổ Bên dậu chó gìa sủa thoảng qua. /Dăm vầng mây trắng nhẹ trôi qua Ngọn trúc trăng treo vằng vặc sáng. /Thấp thoáng trong đêm làn chớp sáng Trống canh đã điểm với sương sa. /Mơ hồ ghi lại vệt sao sa. Trống canh đã điểm với sương sa /Mơ hồ ghi lại vệt sao sa Làng xóm yên vui sống thuận hòa /Những ước mong mưa thuận gió hòa Gà vịt về chuồng kêu ỏm tỏi /Lúa thóc được mùa vui bán đổi Đàn heo chờ cám há mồm la /Mẹ cha tan chợ trẻ mừng la Bác nông hít vội vài hơi thuốc /Bánh quà lớn nhỏ luôn mua đủ Trâu ngựa thảnh thơi thở hắt ra /Tiền bạc vô nhiều phải có ra Thẳng cánh cò bay vờn sóng lúa /Làng xóm mọi người ai cũng thế Câu hò tát nước mát lòng ta /Tha hồ mua sắm giống như ta. Câu hò tát nước mát lòng ta /Tha hồ mua sắm giống như ta Thương quá thân yêu dáng mẹ gìa /Lớp tặng trẻ con lớp tặng già Săn sóc vườn rau, yêu mảnh đất /Lớn nhỏ chung vui đời đại chúng Chăm lo con cháu cảnh tề gia /Trẻ già sum họp chốn tư gia Gia đình hạnh phúc trong nề nếp /Vườn sau mướp đắng chưa đơm nụ Giòng họ xinh tươi rạng nét hoa /Giậu trước bìm xanh đã trổ hoa Gái sắc, trai tài trong lễ giáo /Làng xóm quanh năm vui tựa Tết Ánh ngời như ngọc, trắng như ngà /Không phiền không giận chẳng ngầy ngà. An Giang/Lá chờ rơi 12/10/11 GIÁP LÁ CÀ Rạng ngời danh tướng một mình ta. Một ngựa, một gươm giáp lá cà. Quân địch ngả nghiêng ôm dáo chạy. Quân ta cuồng nộ chẳng buông tha. Trên lưng ngựa chiến nhông nhông đuổi. Dưới đất giáp binh hét hét la. Trống trận thúc quân như núi lở. Thế như róc mía, thế xông pha. Thế như róc mía, thế xông pha. Gươm kiếm vung lên ánh chói loà Cưỡi ngựa truy phong như vũ bão Ruỗi sao càn quét tựa phong ba Quân ta thừa thắng xông xông tới Quân địch bạt hồn cách cách xa Ta địch giao tranh mờ mịt đất. Được thua, thua được hả hê ca (Trần Mạnh Hùng ) Được thua thua được hả hê ca. Trận chiến đầu hôm đã diển ra Trong lúc quân ta say chiến thắng Thừa cơ quân địch úp đồn ta Trong cơn lửa bỏng ngon lành tướng Vào chốn dầu sôi như ngắm hoa Ta địch đối đầu trong hỗn loạn Trời long đất lở, gió mưa sa ( Nguyễn Thị An Giang ) Trời long đất lở, gió mưa sa Trận đánh cù cưa bất thắng hoà Địch bở hơi tai - Vờ tháo chạy Ta sùi bọt mép - Đánh dò la Mưu sâu địch dụ ta vào bẫy Sung sức ta công địch đẩy ra Ta thế thượng phong trên cật ngựa Chiến tranh vây hãm trọn đơi ta ( Trần Mạnh Hùng ) Chiến tranh vay hãm trọn đời ta. Dũng tướng hiên ngang hưởng tuổi gìa. Cứu khốn phò nguy trong hiển hách Vào sanh ra tử rạng danh gia. Tóc xanh mấy chốc thành sương muối. Danh tiếng muôn đời trổ nắng hoa. Ta địch, địch ta luôn đối trận. Thi mưu thi sức với quân ngà ( nguyễn Thị An Giang ) An Giang à lấy bài cũ dán vào . Xin lỗi bài xướng dài quá không có nhiều thì giờ hoạ, Xin hẹn một thời gian rất gần đáp lễ với An Giang "Thơ là trừu tượng, tình cảm là hư cấu được cấu tạo rất vô tư trong hồn thơ Nếu ý thơ đi quá mức giới hạn của tình cảm, đó là sự hồn nhiên của thơ, xin đừng giận, sự giận dữ làm mất đi vẻ đẹp của thơ". Trần Mạnh Hùng |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét